Hnay sơn móng tay. Lâu rồi ko sơn. Từ khi tập đàn thì ko để móng tay đc nữa,sơn màu j cũng ko thấy đẹp. Hnay cũng chưa hài lòng lắm.
Nhưng ngồi tập trung vào vc này, đầu óc thả lỏng. Chẳng phải nghĩ j. Lọ axiton từ 2 năm trc,chùi cả nửa tiếng ko xong 3 cái móng.
Lỡ tay sơn hơi dày.
Ko thấy đẹp lắm. Nhưng thôi, ko sao, tay mình đẹp.
Có thể quên đơn giản thế sao? Chả nghĩ j, vì là chả biết phải nghĩ về cái j nữa. Bản thân đã vì ch quá bt mà rơi lệ. Đúng là quá yếu đuối về tình cảm. Chịu thôi. Sống trong sáng và đơn giản quá nó thế. Dốc hết lòng ra quá nó thế. Ngây thơ và tin tưởng quá nó thế.
Tôi đâu có ngu. Nhưng tôi đã quá ngây thơ và đơn giản. Chỉ muốn sống cho tử tế thôi. Nhưng nếu ngta ko tử tế đc vs tôi thì, được, tôi chiều.
Mai phải ném ngay cái lọ axiton đi mới được. Dạo gần đây có quá nhiều thứ gắn vs mốc "2 năm". Cớ những thứ rất đáng trân trọng, có những thứ nhạt phai rơi rơt, có những thứ còn vớt vát đc, nhưng cũng có những thứ nhìn vậy mà ko phải vậy.
Mai lại đi làm vs đi học, lười quá. Nghĩ đến $ nào ==
Thứ Hai, 17 tháng 5, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét