Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

Fall

.

.

.

.

Thật tình là h tôi chỉ muốn có cảm giác được yêu thương & được thông cảm 1 chút thôi.

.

.

.

.

Bạn nghĩ bạn hiểu tôi? Thực ra thì bạn biết j?

Bạn nói bạn quan tâm đến tôi? Thực ra thì bạn quan tâm như thế nào?

Bạn nói bạn chẳng làm được gì cho tôi? Thực ra thì bạn đã thử chưa?

Bạn nói bạn cảm thấy bất lực? Thực ra bạn đã cố gắng chưa?

Bạn nói bạn có làm thế nào cũng chẳng thay đổi được gì? Thực ra bạn đã thử thông cảm và nghĩ xem cảm giác của tôi thế nào chưa?

.
.
Tôi chẳng đòi hỏi gì. Nên bạn có bao nhiêu, cho tôi bao nhiêu, đều được. Nhưng đừng có trách móc gì tôi. Đừng có cho rằng bạn hiểu, bạn biết. Bạn chẳng biết cái j. Bạn ko ở trong hoàn cảnh của tôi, lại cũng ko thèm thông cảm với cảm giác của tôi, làm sao bạn biết?

Bạn ích kỷ, tôi cũng ích kỷ. Thế nên đừng trách j nhau. Cũng đừng cho rằng mình đúng, mình hiểu.

Nếu ko yêu tôi được nữa, thì đi đi.

Nếu ko tin tôi được nữa, thì đi đi.

Nếu không coi trọng tôi được nữa, thì đi đi.

Nếu ko chịu đựng tôi được nữa, thì đi đi.

.
.
.

Nếu tôi làm bạn khó chịu, nói ra đi.

Nếu tôi làm bạn buồn, nói ra đi.

Nếu tôi đối xử tệ với bạn, nói ra đi.

Nếu tôi quá ích kỷ, nói ra đi.

.
.
.
Vì Chúa, nếu cảm thấy tôi quá tệ, không thể tiếp tục ở bên được nữa thì hãy nói ra và đi đi.

Còn nếu không, xin hãy hợp tác hơn một chút, chia sẻ hơn một chút, thông cảm cho nhau hơn một chút, nghĩ cho nhau hơn một chút để có thể hiểu nhau hơn.

Nếu còn coi nhau là quan trọng, hãy biết thông cảm cho nhau 1 chút, đừng chỉ áp đặt cảm giác của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét