Ngày xưa... ở Vương quốc Phép Màu có 1 dòng Nước nhỏ. Như bao dòng nước khác, Nước lúc nào cũng vô tư, chảy yên bình tóc rách dạo chơi khắp Vương quốc.
Nước dần đj nhjều hơn, đến nhjều vùng đất mới lạ và đầy thú vị. Nước lớn lên.
Một ngày, Nước lạc chân vào vùng đất ấm. Ko khí ở đây sôi động quá! Nước cuốn theo.. dàn trải... và rồi bốc hơi bay lên khj nào hok bjết. Nước trở thành Gjó.
Gjó cứ thế, tự do bay lượn khắp nơi. Cuộc sống nhìn từ trên cao đẹp hơn, lung ljnh và nhjều màu sắc rực rỡ hơn dưới mặt đất rất nhjều. Gjó vui! Gjó có thể tự do khám phá thêm nhjều đjều tốt đẹp....
Gjó gặp Bão trong 1 lần rong chơi như thế! Bão mạnh mẽ. Bão đã đj rất nhjều nơi, trải qua rất nhjều, Bão tràn đầy 1 sức mạnh sôi nổi và dữ dội... "Mình cùng là gjó, mình sẽ đj cùng nhau nhé??"....Gjó cười :"Vâng".
Và họ cùng nhau bay qua mọi mjền đất lạ, cùng vượt qua bao nhjêu núi sông thác ghềnh. Nơi đâu cũng từng có dấu chân Bão, và gjờ thì nơi đâu Bão cũng 1 lần nữa dẫn Gjó đj qua. Họ rong chơi trong tự do, hok cần bjết đến ngày maj. Cuộc sống như thể còn rất ít thời gjan, họ vội vàng như mong chớp lấy từng khoảnh khắc.
Một ngày.... Gjó mỉm cười hỏi Bão:
"Anh rất yêu Chị ấy phải hok??" ....
"Gì cơ???"
"Em đang hỏi, có phải Anh rất yêu Chị ấy hok?.."
"Em nói j` Anh hok hjểu?? Yêu aj cơ?? Anh yêu Em mà."
"Tâm Bão ấy... Anh... Anh hok nhận ra sao..... Anh là Bão, luôn cuốn theo tất cả những j` Anh muốn, đj bất cứ đâu anh có thể đặt chân... Nhưng dù đj đâu về đâu, dù đj vs aj cuốn theo aj, Anh vẫn hok rời Chị, Anh vẫn bay vòng xung quanh Chị..... Anh và Chị... là 1..."
"Em với Anh là 1 mà?? Tâm Bão ư???....."
"Em phải đj thôi Anh àh.... Hok thể rong chơi cùng Anh đc nữa... Em đj thôi... Tạm bjệt Anh..."
Và Gjó đj. Mải mjết. Lại 1 mình bay qua những khung trời xanh rực nắng.
Gjó tình cờ gặp Thác! Một ngọn Thác khéo léo, thông mjnh chảy xuyên qua những cánh rừng và những ngọn núi xanh thắm. Gjó đj cùng Thác qua nhjều khúc quanh, cùng trò chuyện, cùng chja sẻ. Gjó vui lắm! Thác cũng rất vui!
Dòng chảy bỗng gấp dần. Thác nói với Gjó:"Anh phải chảy tjếp xuống kja. Ngọn Thác này cao lắm! Em mong manh thế này, làm sao xuống theo đc." .... " Dạ. Em bjết rồi. Em cũng muốn bay đj 1 chút. Bay con đường của Em."
Và Gjó bay.......
Gjó cứ thế đj. Và rồi.. bay qua một ngọn Núi Đá rất lớn đang đứng lặng lẽ. Gjó chạy vào, mỉm cười:
"Chào Anh, Núi Đá, sao Anh lại đứng 1 mình thế này??"
"Chào Em Gjó. Đứng 1 chỗ còn hơn Em cứ chợt đến chợt đj. Nhưng Anh đứng 1 mình cũng buồn, thỉnh thoảng chạy qua, ở lại chơi vs Anh hok?"
"Dạ. Chỉ ở chơi thôi nha, hok ở luôn đc đâu ;)) Hj hj"
Gjó tjnh nghịch bay vòng qua Núi Đá. Bất chợt, Gjó choáng ngợp!! Đằng sau lưng Núi Đá là một vùng đất tuyệt đẹp, rộng lớn bao la 1 màu xanh của cỏ, tràn ngập nắng vàng và những bông hoa dại sắc màu. Gjó nhận ra, đây là Vùng đất mang tên Hạnh Phúc mà người ta vẫn kể.
Gjó quay xuống hỏi Núi Đá:
"Anh Núi Đá ơi, sau lưng Anh là vùng đất Hạnh Phúc kìa?? Sao Anh lại quay lưng vào nó thế? Nó đẹp lắm Anh ạ!"
"Bjk làm sao đc. Anh khó dj chuyển lắm. Đành để vậy thôi..."
"Sao Anh hok mở 1 con đường, xuyên qua Trái Tim Anh, Anh và mọi người sẽ đương nhjên từ đó mà tới đc Vùng đất Hạnh Phúc thôi??"
"..... Trước đây, đã từng có một người đến, cũng định mở con đường xuyên qua Trái Tim Anh. Người ấy đã đục đẽo, dần tạo thành hình 1 con đường. Nhưng hok hjểu sao, Người ấy lại dừng lại, và đj... Bỏ lại con đường còn dang dở. Bj gjờ, Trái Tim Anh vẫn còn những vết sẹo đây này...."
"Thật vậy sao Anh?..... Vậy thì buồn quá nhỉ...."
"Ùh......"
"Vậy Anh có muốn đến đc Vùng đất Hạnh Phúc hok?? Em có cách này nhé!"
"Như thế nào??"
"Em là Gjó nè! Hình như Gjó và Cát, qua thời gjan sẽ bào mòn đc Đá đó! Em thỉnh thoảng ghé qua, tjếp tục tạo đường nha??"
"Ùh, chỉ cần em ở chơi vs Anh là đc mà. Cùng làm cũng đc :D"
Từ đó, Gjó vẫn hay chạy chơi, rồi quay về trò chuyện cùng Núi. Núi Đá hok hay kể nhjều, chỉ có Gjó là huyên thuyên hết chuyện này chuyện kja, kể vs Núi về những nơi mình đã đj qua, nơi nào đẹp thế nào, nơi nào nguy hjểm ra sao.
Gjó hay bay xung quanh Núi Đá. Gjó đj qua những con đường Núi Đá đã đj, nhặt từng vjên sỏi nhỏ, từng hạt cát bé bỏng. Rất nhjều, rất nhjều. Nặng! Gjó cảm nhận đc trước đây Núi Đá ra sao.
Núi hỏi:
"Sao Em cứ nhặt nhạnh, ôm đồm nhjều như vậy?? Mệt người lắm!"
"Tại Em nghe những cơn Gjó ở vùng Hoang mạc kể rằng để bào mòn đc Đá thì Gjó phải mang theo nhjều cát, những hạt cát từ chính Núi Đá mà ra, từ chính những j` đã qua..."
"Vậy sao.... Nhưng như thế sẽ mệt...."
"Hok sao cả mà...."
Nhưng khj Gjó chạm vào Trái Tim Núi Đá....
"Đau lắm! Em đừng chạm vào!!! Đừng bao gjờ!!!...."
Gjó khóc.....
"Anh àh.... Nếu hok chạm vào... Làm sao Em có thể chữa lành vết thương cho Anh... Làm sao có thể bào mòn vết sẹo kja đc...."
..... Gjó bay lên.....
Nhìn sang Vùng đất Hạnh Phúc.....
"Mình nghĩ j` thế? Mình chỉ là cơn Gjó nhỏ xíu thôi........"
Gjó yếu lắm rồi.....! Gjó quên mất rồi! Vì Gjó vốn ồn ào, nhưng vô hình vô sắc... Có làm đc j` đâu... Có lưu lại j` đâu..... Nhạt....
Tan bjến.....!!!
.
.
.
.
*
.
,
.
.
Lấy từ blog Pi, chưa xin phép, mà cũng chẳng cần. Nếu bạn có viết j về gió, mình sẽ đường đường chính chính im hơi lặng tiếng tha về. Cho hay ko cũng kệ.
.
.
*
.
.
.
.
.
*
Nước dần đj nhjều hơn, đến nhjều vùng đất mới lạ và đầy thú vị. Nước lớn lên.
Một ngày, Nước lạc chân vào vùng đất ấm. Ko khí ở đây sôi động quá! Nước cuốn theo.. dàn trải... và rồi bốc hơi bay lên khj nào hok bjết. Nước trở thành Gjó.
Gjó cứ thế, tự do bay lượn khắp nơi. Cuộc sống nhìn từ trên cao đẹp hơn, lung ljnh và nhjều màu sắc rực rỡ hơn dưới mặt đất rất nhjều. Gjó vui! Gjó có thể tự do khám phá thêm nhjều đjều tốt đẹp....
Gjó gặp Bão trong 1 lần rong chơi như thế! Bão mạnh mẽ. Bão đã đj rất nhjều nơi, trải qua rất nhjều, Bão tràn đầy 1 sức mạnh sôi nổi và dữ dội... "Mình cùng là gjó, mình sẽ đj cùng nhau nhé??"....Gjó cười :"Vâng".
Và họ cùng nhau bay qua mọi mjền đất lạ, cùng vượt qua bao nhjêu núi sông thác ghềnh. Nơi đâu cũng từng có dấu chân Bão, và gjờ thì nơi đâu Bão cũng 1 lần nữa dẫn Gjó đj qua. Họ rong chơi trong tự do, hok cần bjết đến ngày maj. Cuộc sống như thể còn rất ít thời gjan, họ vội vàng như mong chớp lấy từng khoảnh khắc.
Một ngày.... Gjó mỉm cười hỏi Bão:
"Anh rất yêu Chị ấy phải hok??" ....
"Gì cơ???"
"Em đang hỏi, có phải Anh rất yêu Chị ấy hok?.."
"Em nói j` Anh hok hjểu?? Yêu aj cơ?? Anh yêu Em mà."
"Tâm Bão ấy... Anh... Anh hok nhận ra sao..... Anh là Bão, luôn cuốn theo tất cả những j` Anh muốn, đj bất cứ đâu anh có thể đặt chân... Nhưng dù đj đâu về đâu, dù đj vs aj cuốn theo aj, Anh vẫn hok rời Chị, Anh vẫn bay vòng xung quanh Chị..... Anh và Chị... là 1..."
"Em với Anh là 1 mà?? Tâm Bão ư???....."
"Em phải đj thôi Anh àh.... Hok thể rong chơi cùng Anh đc nữa... Em đj thôi... Tạm bjệt Anh..."
Và Gjó đj. Mải mjết. Lại 1 mình bay qua những khung trời xanh rực nắng.
Gjó tình cờ gặp Thác! Một ngọn Thác khéo léo, thông mjnh chảy xuyên qua những cánh rừng và những ngọn núi xanh thắm. Gjó đj cùng Thác qua nhjều khúc quanh, cùng trò chuyện, cùng chja sẻ. Gjó vui lắm! Thác cũng rất vui!
Dòng chảy bỗng gấp dần. Thác nói với Gjó:"Anh phải chảy tjếp xuống kja. Ngọn Thác này cao lắm! Em mong manh thế này, làm sao xuống theo đc." .... " Dạ. Em bjết rồi. Em cũng muốn bay đj 1 chút. Bay con đường của Em."
Và Gjó bay.......
Gjó cứ thế đj. Và rồi.. bay qua một ngọn Núi Đá rất lớn đang đứng lặng lẽ. Gjó chạy vào, mỉm cười:
"Chào Anh, Núi Đá, sao Anh lại đứng 1 mình thế này??"
"Chào Em Gjó. Đứng 1 chỗ còn hơn Em cứ chợt đến chợt đj. Nhưng Anh đứng 1 mình cũng buồn, thỉnh thoảng chạy qua, ở lại chơi vs Anh hok?"
"Dạ. Chỉ ở chơi thôi nha, hok ở luôn đc đâu ;)) Hj hj"
Gjó tjnh nghịch bay vòng qua Núi Đá. Bất chợt, Gjó choáng ngợp!! Đằng sau lưng Núi Đá là một vùng đất tuyệt đẹp, rộng lớn bao la 1 màu xanh của cỏ, tràn ngập nắng vàng và những bông hoa dại sắc màu. Gjó nhận ra, đây là Vùng đất mang tên Hạnh Phúc mà người ta vẫn kể.
Gjó quay xuống hỏi Núi Đá:
"Anh Núi Đá ơi, sau lưng Anh là vùng đất Hạnh Phúc kìa?? Sao Anh lại quay lưng vào nó thế? Nó đẹp lắm Anh ạ!"
"Bjk làm sao đc. Anh khó dj chuyển lắm. Đành để vậy thôi..."
"Sao Anh hok mở 1 con đường, xuyên qua Trái Tim Anh, Anh và mọi người sẽ đương nhjên từ đó mà tới đc Vùng đất Hạnh Phúc thôi??"
"..... Trước đây, đã từng có một người đến, cũng định mở con đường xuyên qua Trái Tim Anh. Người ấy đã đục đẽo, dần tạo thành hình 1 con đường. Nhưng hok hjểu sao, Người ấy lại dừng lại, và đj... Bỏ lại con đường còn dang dở. Bj gjờ, Trái Tim Anh vẫn còn những vết sẹo đây này...."
"Thật vậy sao Anh?..... Vậy thì buồn quá nhỉ...."
"Ùh......"
"Vậy Anh có muốn đến đc Vùng đất Hạnh Phúc hok?? Em có cách này nhé!"
"Như thế nào??"
"Em là Gjó nè! Hình như Gjó và Cát, qua thời gjan sẽ bào mòn đc Đá đó! Em thỉnh thoảng ghé qua, tjếp tục tạo đường nha??"
"Ùh, chỉ cần em ở chơi vs Anh là đc mà. Cùng làm cũng đc :D"
Từ đó, Gjó vẫn hay chạy chơi, rồi quay về trò chuyện cùng Núi. Núi Đá hok hay kể nhjều, chỉ có Gjó là huyên thuyên hết chuyện này chuyện kja, kể vs Núi về những nơi mình đã đj qua, nơi nào đẹp thế nào, nơi nào nguy hjểm ra sao.
Gjó hay bay xung quanh Núi Đá. Gjó đj qua những con đường Núi Đá đã đj, nhặt từng vjên sỏi nhỏ, từng hạt cát bé bỏng. Rất nhjều, rất nhjều. Nặng! Gjó cảm nhận đc trước đây Núi Đá ra sao.
Núi hỏi:
"Sao Em cứ nhặt nhạnh, ôm đồm nhjều như vậy?? Mệt người lắm!"
"Tại Em nghe những cơn Gjó ở vùng Hoang mạc kể rằng để bào mòn đc Đá thì Gjó phải mang theo nhjều cát, những hạt cát từ chính Núi Đá mà ra, từ chính những j` đã qua..."
"Vậy sao.... Nhưng như thế sẽ mệt...."
"Hok sao cả mà...."
Nhưng khj Gjó chạm vào Trái Tim Núi Đá....
"Đau lắm! Em đừng chạm vào!!! Đừng bao gjờ!!!...."
Gjó khóc.....
"Anh àh.... Nếu hok chạm vào... Làm sao Em có thể chữa lành vết thương cho Anh... Làm sao có thể bào mòn vết sẹo kja đc...."
..... Gjó bay lên.....
Nhìn sang Vùng đất Hạnh Phúc.....
"Mình nghĩ j` thế? Mình chỉ là cơn Gjó nhỏ xíu thôi........"
Gjó yếu lắm rồi.....! Gjó quên mất rồi! Vì Gjó vốn ồn ào, nhưng vô hình vô sắc... Có làm đc j` đâu... Có lưu lại j` đâu..... Nhạt....
Tan bjến.....!!!
.
.
.
.
*
.
,
.
.
Lấy từ blog Pi, chưa xin phép, mà cũng chẳng cần. Nếu bạn có viết j về gió, mình sẽ đường đường chính chính im hơi lặng tiếng tha về. Cho hay ko cũng kệ.
.
.
*
.
.
kiwi00x: hm~
kiwi00x: v đang đọc cái 360 của chg
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: ờ
.Ch0`ng yêu: bjk rồi
.Ch0`ng yêu: C bjk V theo dõi C mà
kiwi00x: ủa
kiwi00x: bao h
kiwi00x: v vừa mới vào thôi
kiwi00x: lần đầu mà
.Ch0`ng yêu: ùh
.Ch0`ng yêu:
.Ch0`ng yêu: đùa đấy
kiwi00x: ah
.Ch0`ng yêu: C bjk V vừa vào
.Ch0`ng yêu: cách đây tầm 5'
kiwi00x: v tưởng chg bảo cái blog v nó follow blog chg
kiwi00x:
kiwi00x: đang ngạc nhiên
kiwi00x: mà
kiwi00x: còn ch lần trc thế nào rồi?
.Ch0`ng yêu: chuyện j` cơ?
kiwi00x: cái ch mà ko nói vs v ý
.Ch0`ng yêu: àh
.Ch0`ng yêu: ko sao
.Ch0`ng yêu: nó vẫn còn đấy
.Ch0`ng yêu: nhưng mà thôi cho qua
kiwi00x: uh
kiwi00x: mà
kiwi00x: v xem hình trong blog chg
kiwi00x: hầu hết những tấm hình đều là chụp 1 mình
.Ch0`ng yêu: ui
.Ch0`ng yêu: dễ hjểu
.Ch0`ng yêu: vì toàn bộ blog đó
.Ch0`ng yêu: là của gần 2 năm trước
.Ch0`ng yêu: ko 1 mình thì mấy mình
.Ch0`ng yêu: đợt ý còn đt tự sướng đc
.Ch0`ng yêu: bj gjờ lấy đâu ra
.Ch0`ng yêu: mún ảnh 2 mình
.Ch0`ng yêu: fải vào FB
kiwi00x: ô
kiwi00x: thế ra thời jan trôi nhanh vậy sao
kiwi00x: toàn những hình mình có cảm giác như mới ngày nào
.Ch0`ng yêu: nhanh mà
.Ch0`ng yêu: 2010
.Ch0`ng yêu: tốt nghjệp cấp 3 2008
kiwi00x:
kiwi00x: và chúng ta dần già
kiwi00x: v nghe ngta nói, cứ thấy mình già đi nghĩa là chưa trưởng thành
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: C ko thấy mình gjà
.Ch0`ng yêu:
kiwi00x: vậy sao v cứ già đi từng ngày
kiwi00x: T^T
kiwi00x: - -
kiwi00x: v nhớ nhiều thứ quá
.Ch0`ng yêu: cái j` cũng fải qua đj
.Ch0`ng yêu: ko có j` mãi mãi cả
.Ch0`ng yêu: thậm chí
.Ch0`ng yêu: có những đjều mình tjn rằng mình mãi mãi nhớ
.Ch0`ng yêu: rồi thời gjan và cuộc sống cũng xoá nhoà đj mà thôi
kiwi00x: vậy khi nhớ lại,cảm giác vẫn còn nguyên như cũ
kiwi00x: thì nó là ảo giác của tiếc nuối hay cái j?
kiwi00x:
kiwi00x: hay là đấy cũng là mình nhớ lại cảm giác của trc đây?
.Ch0`ng yêu: nhớ mình của trc đây
kiwi00x:
kiwi00x: thôi chg đi ngủ đi
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: ùh
.Ch0`ng yêu: bùn ngủ quá rồi
.Ch0`ng yêu: =.=
kiwi00x: uh
kiwi00x: ngủ đi
kiwi00x: v đang đọc cái 360 của chg
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: ờ
.Ch0`ng yêu: bjk rồi
.Ch0`ng yêu: C bjk V theo dõi C mà
kiwi00x: ủa
kiwi00x: bao h
kiwi00x: v vừa mới vào thôi
kiwi00x: lần đầu mà
.Ch0`ng yêu: ùh
.Ch0`ng yêu:
.Ch0`ng yêu: đùa đấy
kiwi00x: ah
.Ch0`ng yêu: C bjk V vừa vào
.Ch0`ng yêu: cách đây tầm 5'
kiwi00x: v tưởng chg bảo cái blog v nó follow blog chg
kiwi00x:
kiwi00x: đang ngạc nhiên
kiwi00x: mà
kiwi00x: còn ch lần trc thế nào rồi?
.Ch0`ng yêu: chuyện j` cơ?
kiwi00x: cái ch mà ko nói vs v ý
.Ch0`ng yêu: àh
.Ch0`ng yêu: ko sao
.Ch0`ng yêu: nó vẫn còn đấy
.Ch0`ng yêu: nhưng mà thôi cho qua
kiwi00x: uh
kiwi00x: mà
kiwi00x: v xem hình trong blog chg
kiwi00x: hầu hết những tấm hình đều là chụp 1 mình
.Ch0`ng yêu: ui
.Ch0`ng yêu: dễ hjểu
.Ch0`ng yêu: vì toàn bộ blog đó
.Ch0`ng yêu: là của gần 2 năm trước
.Ch0`ng yêu: ko 1 mình thì mấy mình
.Ch0`ng yêu: đợt ý còn đt tự sướng đc
.Ch0`ng yêu: bj gjờ lấy đâu ra
.Ch0`ng yêu: mún ảnh 2 mình
.Ch0`ng yêu: fải vào FB
kiwi00x: ô
kiwi00x: thế ra thời jan trôi nhanh vậy sao
kiwi00x: toàn những hình mình có cảm giác như mới ngày nào
.Ch0`ng yêu: nhanh mà
.Ch0`ng yêu: 2010
.Ch0`ng yêu: tốt nghjệp cấp 3 2008
kiwi00x:
kiwi00x: và chúng ta dần già
kiwi00x: v nghe ngta nói, cứ thấy mình già đi nghĩa là chưa trưởng thành
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: C ko thấy mình gjà
.Ch0`ng yêu:
kiwi00x: vậy sao v cứ già đi từng ngày
kiwi00x: T^T
kiwi00x: - -
kiwi00x: v nhớ nhiều thứ quá
.Ch0`ng yêu: cái j` cũng fải qua đj
.Ch0`ng yêu: ko có j` mãi mãi cả
.Ch0`ng yêu: thậm chí
.Ch0`ng yêu: có những đjều mình tjn rằng mình mãi mãi nhớ
.Ch0`ng yêu: rồi thời gjan và cuộc sống cũng xoá nhoà đj mà thôi
kiwi00x: vậy khi nhớ lại,cảm giác vẫn còn nguyên như cũ
kiwi00x: thì nó là ảo giác của tiếc nuối hay cái j?
kiwi00x:
kiwi00x: hay là đấy cũng là mình nhớ lại cảm giác của trc đây?
.Ch0`ng yêu: nhớ mình của trc đây
kiwi00x:
kiwi00x: thôi chg đi ngủ đi
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: ùh
.Ch0`ng yêu: bùn ngủ quá rồi
.Ch0`ng yêu: =.=
kiwi00x: uh
kiwi00x: ngủ đi
.
.
.
*
Cho một chiều buồn không mưa cũng chẳng gió.
Giá như, mọi thứ đều tan biến..
Hay có lẽ, bản thân ta mới là thứ đang muốn tan biến đi?
.
.
.
.
.
Giá như, mọi thứ đều tan biến..
Hay có lẽ, bản thân ta mới là thứ đang muốn tan biến đi?
.
.
.
.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét