Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Painful color




.
.
.
.
.

Đôi khi là những lúc nhói lòng, nỗi đau không tên và cũng chẳng vì gì.
Mộng mị và nhạt nhòa..

.

.

.

.

.

Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

Zigeunerweisen


.

.

.
.Ngày trời lạnh.

.

.

.
Hôm nay là lần đầu nghe thử Zigeunerweisen. Nghe bản của Heifetz vẫn cảm thấy bình thường, nhưng không hiểu sao khi nghe Sarah Chang chơi thì thật sự muốn rơi nước mắt. Đã lâu không có cảm giác như vậy khi lần đầu nghe một bản nhạc..

.

.

.

Giống như nhìn thấy bầu trời vậy.

.

.

.

.

.

Zigeunerweisen

"Nó kể về những con người yêu tự do"

.

.

.

.

.

.

Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2010

Wish


.

.

.

.

Thượng đế ơi, con xin Người.
Con chỉ có một điều ước. Xin Người hãy cho những người con yêu được hạnh phúc.
Con biết nó thật tham lam khi đòi hỏi điều lớn lao mà ai cũng luôn kiếm tìm.
Nhưng con không cần gì hơn thế.

.

Xin Người, hãy cho họ hạnh phúc.
Những người đó, những người con yêu thương vô vàn
Chỉ một điều đó thôi..

.

.

.


.


.


.

Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

Trung thu 2010

Và hôm nay đã làm một điều vô vô vô vô cùng ngu học, nông nổi, ngu dốt, và thiếu suy nghĩ là nhấc di động của người khác lên nghe.

Trời hơi, lúc nhận ra người gọi liền nghe máy luôn, nghe rồi mới nhận ra hành động ngu si đang làm :((

Ko thể nào mà chấp nhận nổi! Sao có thể ngu đến mức đó? :(( :(( :((

Nghiêm túc kiểm điểm bản thân T____T Quá tệ hại. T__________T

Cuộc đời đến nay 20t, hiếm khi làm vc j khiến cho phải sỉ vả bản thân thế này ;___;

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

Active Expo 12/9/2010

Sau AE 1 ngày là lúc từ thiên đường rớt cái bịch xuống địa ngục...

.

Chán nản cục bộ...............

*sigh*


............................

Bên cạnh đó, cái túi giải thưởng còn chưa kịp mở ra đã lạc đâu mất.

.

.

.


Thứ Tư, 25 tháng 8, 2010

Xuống phố

.
.
.
.

Xuống phố. Mưa tầm tã. Vuốt tóc mềm. Kem. Và một mình. .
.

.

.

.

.

.

H đã chiêm nghiệm cái gọi là
"Lúc tôi cần anh nhất thì anh đang ở đâu? Ngủ ah?"
mà hồi xưa hay nói về người yêu mấy đứa bạn =))

.

.

.

.


.


.


.


.

Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

Sự cô độc của người lữ khách phương xa*


.
.
.
.
.

Những điều mà chúng ta luôn biết.

Nhưng, thế thì đã sao?

Dẫu biết lý do cho tất cả,
người lữ khách vẫn mỉm cười, và cứ đi.


Nơi cơn mơ về khát khao vô dạng..

.

.

.

.

.

.

.


.

<*Title from The world chap 4 - Loneliness - HP doujinshi by Mayu>

.

.

.

.

.

.

.

Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010

Wanna go

.
.
.
.
.

Thẳm sâu bên trong, cơn đau vẫn dai dẳng...

Âm thầm rỉ chảy, len lỏi, và ăn mòn.

Rỗng toang.

Chỉ còn những vệt màu loang lổ tràn trên ký ức.

.

.

.

.

Muốn đi.

...

.

.

.

.

.

.

Xin lỗi.

Tôi đã vỡ tan rồi.

.

.

.

.

.

.

.

.
.
.

Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010

Fragile



.
. . ..
.

.
.
.
.
Khi con người đạt được một thứ nào đó, anh ta mất đi một thứ khác.
Khi con người học được một điều mới, đồng nghĩa một điều nữa sẽ bị lãng quên...
.

.


...Có những hạnh phúc đến cùng với lượng đau khổ tương đương.
.
.
..
.


"Hôm nay" của chúng ta sẽ không thể trọn vẹn.
Một Hôm nay yếu ớt, nhưng lộng lẫy dị thường.

. .
.
. ..

.
.


<Fragile - FMA doujinshi by Idea>
Translated into Vietnamese by Lishrayder@RoyEdVnFC
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. . . . .

Thứ Tư, 7 tháng 7, 2010

Summer.


.
.
.
Ngày dài và chóng vánh.
Sống hối hả. Rồi lại lặng im.
Nhưng mọi thứ cứ ùa vào trí óc.

.
.
.
.
Mong chờ một cơn mưa về tới, và tan..
.
.
.

Thứ Bảy, 26 tháng 6, 2010

Dreaming..




. .
.
.

Tôi đã từng mơ những cơn mộng quá dài..

Em ah, nó chẳng phải thực tại đâu em..
.
.
.
.

Quay lưng về phía Hạnh phúc..

Ngày xưa... ở Vương quốc Phép Màu có 1 dòng Nước nhỏ. Như bao dòng nước khác, Nước lúc nào cũng vô tư, chảy yên bình tóc rách dạo chơi khắp Vương quốc.
Nước dần đj nhjều hơn, đến nhjều vùng đất mới lạ và đầy thú vị. Nước lớn lên.
Một ngày, Nước lạc chân vào vùng đất ấm. Ko khí ở đây sôi động quá! Nước cuốn theo.. dàn trải... và rồi bốc hơi bay lên khj nào hok bjết. Nước trở thành Gjó.

Gjó cứ thế, tự do bay lượn khắp nơi. Cuộc sống nhìn từ trên cao đẹp hơn, lung ljnh và nhjều màu sắc rực rỡ hơn dưới mặt đất rất nhjều. Gjó vui! Gjó có thể tự do khám phá thêm nhjều đjều tốt đẹp....

Gjó gặp Bão trong 1 lần rong chơi như thế! Bão mạnh mẽ. Bão đã đj rất nhjều nơi, trải qua rất nhjều, Bão tràn đầy 1 sức mạnh sôi nổi và dữ dội... "Mình cùng là gjó, mình sẽ đj cùng nhau nhé??"....Gjó cười :"Vâng".
Và họ cùng nhau bay qua mọi mjền đất lạ, cùng vượt qua bao nhjêu núi sông thác ghềnh. Nơi đâu cũng từng có dấu chân Bão, và gjờ thì nơi đâu Bão cũng 1 lần nữa dẫn Gjó đj qua. Họ rong chơi trong tự do, hok cần bjết đến ngày maj. Cuộc sống như thể còn rất ít thời gjan, họ vội vàng như mong chớp lấy từng khoảnh khắc.
Một ngày.... Gjó mỉm cười hỏi Bão:
"Anh rất yêu Chị ấy phải hok??" ....
"Gì cơ???"
"Em đang hỏi, có phải Anh rất yêu Chị ấy hok?.."
"Em nói j` Anh hok hjểu?? Yêu aj cơ?? Anh yêu Em mà."
"Tâm Bão ấy... Anh... Anh hok nhận ra sao..... Anh là Bão, luôn cuốn theo tất cả những j` Anh muốn, đj bất cứ đâu anh có thể đặt chân... Nhưng dù đj đâu về đâu, dù đj vs aj cuốn theo aj, Anh vẫn hok rời Chị, Anh vẫn bay vòng xung quanh Chị..... Anh và Chị... là 1..."
"Em với Anh là 1 mà?? Tâm Bão ư???....."
"Em phải đj thôi Anh àh.... Hok thể rong chơi cùng Anh đc nữa... Em đj thôi... Tạm bjệt Anh..."

Và Gjó đj. Mải mjết. Lại 1 mình bay qua những khung trời xanh rực nắng.

Gjó tình cờ gặp Thác! Một ngọn Thác khéo léo, thông mjnh chảy xuyên qua những cánh rừng và những ngọn núi xanh thắm. Gjó đj cùng Thác qua nhjều khúc quanh, cùng trò chuyện, cùng chja sẻ. Gjó vui lắm! Thác cũng rất vui!
Dòng chảy bỗng gấp dần. Thác nói với Gjó:"Anh phải chảy tjếp xuống kja. Ngọn Thác này cao lắm! Em mong manh thế này, làm sao xuống theo đc." .... " Dạ. Em bjết rồi. Em cũng muốn bay đj 1 chút. Bay con đường của Em."
Và Gjó bay.......


Gjó cứ thế đj. Và rồi.. bay qua một ngọn Núi Đá rất lớn đang đứng lặng lẽ. Gjó chạy vào, mỉm cười:
"Chào Anh, Núi Đá, sao Anh lại đứng 1 mình thế này??"
"Chào Em Gjó. Đứng 1 chỗ còn hơn Em cứ chợt đến chợt đj. Nhưng Anh đứng 1 mình cũng buồn, thỉnh thoảng chạy qua, ở lại chơi vs Anh hok?"
"Dạ. Chỉ ở chơi thôi nha, hok ở luôn đc đâu ;)) Hj hj"

Gjó tjnh nghịch bay vòng qua Núi Đá. Bất chợt, Gjó choáng ngợp!! Đằng sau lưng Núi Đá là một vùng đất tuyệt đẹp, rộng lớn bao la 1 màu xanh của cỏ, tràn ngập nắng vàng và những bông hoa dại sắc màu. Gjó nhận ra, đây là Vùng đất mang tên Hạnh Phúc mà người ta vẫn kể.

Gjó quay xuống hỏi Núi Đá:
"Anh Núi Đá ơi, sau lưng Anh là vùng đất Hạnh Phúc kìa?? Sao Anh lại quay lưng vào nó thế? Nó đẹp lắm Anh ạ!"
"Bjk làm sao đc. Anh khó dj chuyển lắm. Đành để vậy thôi..."
"Sao Anh hok mở 1 con đường, xuyên qua Trái Tim Anh, Anh và mọi người sẽ đương nhjên từ đó mà tới đc Vùng đất Hạnh Phúc thôi??"
"..... Trước đây, đã từng có một người đến, cũng định mở con đường xuyên qua Trái Tim Anh. Người ấy đã đục đẽo, dần tạo thành hình 1 con đường. Nhưng hok hjểu sao, Người ấy lại dừng lại, và đj... Bỏ lại con đường còn dang dở. Bj gjờ, Trái Tim Anh vẫn còn những vết sẹo đây này...."
"Thật vậy sao Anh?..... Vậy thì buồn quá nhỉ...."
"Ùh......"
"Vậy Anh có muốn đến đc Vùng đất Hạnh Phúc hok?? Em có cách này nhé!"
"Như thế nào??"
"Em là Gjó nè! Hình như Gjó và Cát, qua thời gjan sẽ bào mòn đc Đá đó! Em thỉnh thoảng ghé qua, tjếp tục tạo đường nha??"
"Ùh, chỉ cần em ở chơi vs Anh là đc mà. Cùng làm cũng đc :D"

Từ đó, Gjó vẫn hay chạy chơi, rồi quay về trò chuyện cùng Núi. Núi Đá hok hay kể nhjều, chỉ có Gjó là huyên thuyên hết chuyện này chuyện kja, kể vs Núi về những nơi mình đã đj qua, nơi nào đẹp thế nào, nơi nào nguy hjểm ra sao.
Gjó hay bay xung quanh Núi Đá. Gjó đj qua những con đường Núi Đá đã đj, nhặt từng vjên sỏi nhỏ, từng hạt cát bé bỏng. Rất nhjều, rất nhjều. Nặng! Gjó cảm nhận đc trước đây Núi Đá ra sao.
Núi hỏi:
"Sao Em cứ nhặt nhạnh, ôm đồm nhjều như vậy?? Mệt người lắm!"
"Tại Em nghe những cơn Gjó ở vùng Hoang mạc kể rằng để bào mòn đc Đá thì Gjó phải mang theo nhjều cát, những hạt cát từ chính Núi Đá mà ra, từ chính những j` đã qua..."
"Vậy sao.... Nhưng như thế sẽ mệt...."
"Hok sao cả mà...."

Nhưng khj Gjó chạm vào Trái Tim Núi Đá....
"Đau lắm! Em đừng chạm vào!!! Đừng bao gjờ!!!...."

Gjó khóc.....
"Anh àh.... Nếu hok chạm vào... Làm sao Em có thể chữa lành vết thương cho Anh... Làm sao có thể bào mòn vết sẹo kja đc...."

..... Gjó bay lên.....
Nhìn sang Vùng đất Hạnh Phúc.....
"Mình nghĩ j` thế? Mình chỉ là cơn Gjó nhỏ xíu thôi........"
Gjó yếu lắm rồi.....! Gjó quên mất rồi! Vì Gjó vốn ồn ào, nhưng vô hình vô sắc... Có làm đc j` đâu... Có lưu lại j` đâu..... Nhạt....
Tan bjến.....!!!

.
.
.
.
*
.
,
.
.
Lấy từ blog Pi, chưa xin phép, mà cũng chẳng cần. Nếu bạn có viết j về gió, mình sẽ đường đường chính chính im hơi lặng tiếng tha về. Cho hay ko cũng kệ.


.
.
*
.
.
kiwi00x: hm~
kiwi00x: v đang đọc cái 360 của chg
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: ờ
.Ch0`ng yêu: bjk rồi
.Ch0`ng yêu: C bjk V theo dõi C mà
kiwi00x: ủa
kiwi00x: bao h
kiwi00x: v vừa mới vào thôi
kiwi00x: lần đầu mà
.Ch0`ng yêu: ùh
.Ch0`ng yêu:
.Ch0`ng yêu: đùa đấy
kiwi00x: ah
.Ch0`ng yêu: C bjk V vừa vào
.Ch0`ng yêu: cách đây tầm 5'
kiwi00x: v tưởng chg bảo cái blog v nó follow blog chg
kiwi00x:
kiwi00x: đang ngạc nhiên
kiwi00x: mà
kiwi00x: còn ch lần trc thế nào rồi?
.Ch0`ng yêu: chuyện j` cơ?
kiwi00x: cái ch mà ko nói vs v ý
.Ch0`ng yêu: àh
.Ch0`ng yêu: ko sao
.Ch0`ng yêu: nó vẫn còn đấy
.Ch0`ng yêu: nhưng mà thôi cho qua
kiwi00x: uh
kiwi00x: mà
kiwi00x: v xem hình trong blog chg
kiwi00x: hầu hết những tấm hình đều là chụp 1 mình
.Ch0`ng yêu: ui
.Ch0`ng yêu: dễ hjểu
.Ch0`ng yêu: vì toàn bộ blog đó
.Ch0`ng yêu: là của gần 2 năm trước
.Ch0`ng yêu: ko 1 mình thì mấy mình
.Ch0`ng yêu: đợt ý còn đt tự sướng đc
.Ch0`ng yêu: bj gjờ lấy đâu ra
.Ch0`ng yêu: mún ảnh 2 mình
.Ch0`ng yêu: fải vào FB
kiwi00x: ô
kiwi00x: thế ra thời jan trôi nhanh vậy sao
kiwi00x: toàn những hình mình có cảm giác như mới ngày nào
.Ch0`ng yêu: nhanh mà
.Ch0`ng yêu: 2010
.Ch0`ng yêu: tốt nghjệp cấp 3 2008
kiwi00x:
kiwi00x: và chúng ta dần già
kiwi00x: v nghe ngta nói, cứ thấy mình già đi nghĩa là chưa trưởng thành
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: C ko thấy mình gjà
.Ch0`ng yêu:
kiwi00x: vậy sao v cứ già đi từng ngày
kiwi00x: T^T
kiwi00x: - -
kiwi00x: v nhớ nhiều thứ quá
.Ch0`ng yêu: cái j` cũng fải qua đj
.Ch0`ng yêu: ko có j` mãi mãi cả
.Ch0`ng yêu: thậm chí
.Ch0`ng yêu: có những đjều mình tjn rằng mình mãi mãi nhớ
.Ch0`ng yêu: rồi thời gjan và cuộc sống cũng xoá nhoà đj mà thôi
kiwi00x: vậy khi nhớ lại,cảm giác vẫn còn nguyên như cũ
kiwi00x: thì nó là ảo giác của tiếc nuối hay cái j?
kiwi00x:
kiwi00x: hay là đấy cũng là mình nhớ lại cảm giác của trc đây?
.Ch0`ng yêu: nhớ mình của trc đây
kiwi00x:
kiwi00x: thôi chg đi ngủ đi
kiwi00x:
.Ch0`ng yêu: ùh
.Ch0`ng yêu: bùn ngủ quá rồi
.Ch0`ng yêu: =.=
kiwi00x: uh
kiwi00x: ngủ đi

.
.
.
*
Cho một chiều buồn không mưa cũng chẳng gió.
Giá như, mọi thứ đều tan biến..


Hay có lẽ, bản thân ta mới là thứ đang muốn tan biến đi?

.
.
.
.
.

Thứ Năm, 24 tháng 6, 2010

Midnight

Có lẽ, tôi sẽ mãi ở đây, an phận với trái tim của mình và mãi yêu họ như tôi đã từng nói.

Dù thời gian có qua đi, dù cuộc sống có biến động, dù con người có hờ hững, dù tất cả có đổi thay.. tôi biết, trái tim tôi, và tôi, vẫn ở đây. Vẫn luôn ở đây, hướng về những con người ấy.

Nếu họ không thể yêu tôi, tôi sẽ yêu thay cho cả phần của họ.

Nếu họ đã quên, tôi sẽ khắc sâu và nhớ hết tất cả.

Nếu biết họ mỉm cười, tôi sẽ hạnh phúc. Hạnh phúc của họ, là điều ngọt ngào len lỏi trong tim tôi.

Nếu họ không thể tiếp tục bên tôi được nữa, tôi sẽ mãi giữ họ lại trong tim.

Tôi sẽ mãi ở đây. Đứng sau lưng chính mình. Đứng sau lưng tất cả. Khi trái tim tôi còn đập, tôi biết tôi còn yêu những con người ấy. Là mãi yêu.

Tôi sẽ mãi ở đây, an phận với trái tim của mình, và dõi theo. Âm thầm cầu nguyện cho hạnh phúc của họ như tôi vẫn thường làm.

Nếu chỉ yêu thôi là chưa đủ, tôi sẽ yêu họ nhiều hơn nữa. Nếu họ đi, hãy để họ đi đến một nơi rực rỡ của tương lai. Nếu họ vấp ngã, xin cho họ có đủ sức mạnh để tiếp tục đứng dậy bước đi. Nếu họ cô đơn, xin cho họ gặp người đồng hành chia sẻ.

Chúng ta đều đi trên những con đường ngang dọc. Hạnh ngộ và chia ly, gặp gỡ và lãng quên, hững hờ và tiếc nuối. Nếu đã không thể tiếp tục đi chung đường, xin hãy luôn bình an và hạnh phúc.

Bạn hỏi tôi, tôi yêu Hana đến vậy sao?

Tôi hỏi lại bạn, nếu mất đi một mảnh tim mình bạn có đau không?

Khi nước mắt rơi, từng gương mặt từng cái tên lần lượt hiện ra, tôi mới biết, là tôi chưa bao h hết yêu bọn họ. Có lẽ, con người ta cũng vậy, luôn bị cuộc sống hối hả cuốn theo mà không còn đủ thời gian dành cho nhau. Nhưng nếu họ có lúc nào đó chạm lại vào ký ức, họ sẽ gặp lại những tình cảm xưa cũ đã quên.

Cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời tôi. Cảm ơn vì trong vô số những con người xa lạ, chúng ta gặp nhau và cho nhau những gì đáng nhớ.

Dù bạn có nhìn thấy hay không, trái tim tôi vẫn luôn nằm đây.

Cả Hana, cả bạn, cả những người một thời tôi gắn bó. Tôi biết, tôi luôn yêu tất cả mọi người.

Cảm ơn trời đã cho chúng ta gặp nhau, cảm ơn vì đã cho tôi gặp bạn. Cảm ơn vì đã cho tôi sinh ra với một trái tim đủ để yêu thương thật nhiều những người tôi trân trọng.

Bạn bè, neh?

Tôi sẽ mãi yêu cái giây phút mà hai đứa ngồi đối diện cùng cầm cốc lên uống nước, hai bàn tay cầm giống hệt nhau với ngón áp út và ngón út xòe ra phía trước. Phải. Không phải dễ gì mới có hai người giống nhau và hợp với nhau đến như vậy. Cũng không phải dễ gì mà hai người đó gặp được nhau và chơi với nhau. Nên tôi trân trọng từng giây từng phút, từng vận mệnh của cuộc sống này.

Cuốc sống vẫn trôi qua. Và ngày mai sẽ luôn đến. Con người ta vẫn luôn đủ kiên cường để sống. Những góc khuất sẽ nằm lại sâu bên trong.

Hãy để trái tim tôi ở đó, để được yêu cả thế giới này.

Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2010

==

.
.
.

Siêu khó ở.

.
.
.

Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2010

Fairy tale

Bạn có tin vào một câu chuyện thần tiên?

.
.
A/N: Chỉ là một lô lốc hình ảnh trẻ con bật ra trong đầu. Viết fic kiểu j mà viết hết cái extra này đến extra khác, trong khi phần chính ko viết nổi chữ nào.

Chỉ là 1 vài thứ linh tinh. Nếu bạn có quan tâm. (Tôi phải nói vì nó chẳng có j, nhưng đề phòng có những ng tò mò đọc xong rồi càu nhàu.)

Thứ nhất, đã nói rằng linh tinh có nghĩa rằng linh tinh. Nó có một logic ẩn nhưng cần phải có phần chính (chưa viết đc chữ nào) mới thấy đc.

Thứ hai, đừng đọc nếu bạn ghét Jay or thích JayChul :)) Tôi yêu GengChul và yêu Jay, thế thôi.

Thứ ba, cậu bé đáng yêu - mà tôi càng tưởng tượng, càng viết càng thix này- lấy từ 1 nhân vật của Kpop, nhưng không phải SJ hoặc Trax. Bạn nghĩ là ai?

Thứ tư, Elfen Lied : tiếng Đức, nghĩa là "Elf's song". Bài ca của loài Elf. Đây là cái tên tôi suy nghĩ rất nhiều rồi quyết định sử dụng. Phần vì tình cảm cũ với Elfen Lied, phần vì ý nghĩa của nó gắn kết với fic.

Thứ năm, tôi cũng đang hy vọng có hứng viết được cái phần chính của fic =.= Và đừng hỏi vì sao Extra chỉ toàn Jay. GengChul nằm trong phần chính (chưa viết) ạ.

.

.

.

.

Extra 1:

_ Chào buổi sáng hyung! :X

_Chào em ^^

_Công chúa đi rồi hả anh?

_Sao em biết?

_Không thì anh đâu có onl.He he. Nhưng mà em đã phải chờ rất lâu đó,anh nên đền bù cho em đi~

_Sao lại bắt anh đền, anh đâu có kêu em chờ anh đâu? - -

_Thay vì chạy qua đó để cho quản lý của anh tóm được như lần trước thì em đã rất ngoan ngoãn ngồi chờ còn gì. Đền cho em đi,nếu không em sẽ sang đó ngay bây giờ đấy!

_Thôi được rồi, em sẽ làm anh ta khóc mất. _ _” Vậy..Chocolate nhé?

_Hyung ah! Em đâu phải con nít. Cũng đâu có như Công chúa, đừng đem Chocolate ra dụ em. Một cái hôn đi,không thì nhẫn cưới cũng được!

_Từ chối!

_Đồ keo kiệt! ><

_Chocolate nhân rượu nữa đó…Rượu anh đào loại đặc biệt mà anh đã vất vả đem từ Nhật về cho em rồi bảo vệ nó khỏi Rella đó. Nếu em không muốn thì anh sẽ để nó trên bàn và khi Rella về nó sẽ biến mất trong vòng 5’.

_Được rồi! Được rồi!…Anh đã có lòng như vậy thì em sẽ tạm chấp nhận ;-j

_ Đừng giả vờ,nhóc! Anh biết em thích mà.

_ Em chỉ thích vì nó là của anh thôi :P

….

_...Vậy bên đó thế nào rồi?

_Ah, Hankyung hyung sao? Anh ấy đi sớm cả tiếng vì sợ đến trễ thì Công chúa của anh sẽ phải chờ. H này chắc đang ngồi cười ngớ ngẩn ở chỗ hẹn rồi. Babo~ Em nghe nói hôm nay anh ấy sẽ tỏ tình thì phải. Chẳng biết có làm được không nữa, lần trước cũng đi rồi lại về tay không.

_Ha ha… Nếu cậu ấy không nhanh lên là không được đâu. Có nhiều người thích Rella lắm đó.

_Chỉ tội cho mấy người đó là Công chúa đã phải lòng Hoàng tử của bọn em mất rồi.

_Bọn họ thật đáng yêu~

_Thế còn em?

_Em cũng đáng yêu mà.

_Vậy thì hẹn hò với em đi! Chúng ta có thể bắt đầu ngay bây H và lấy hôm nay làm ngày kỷ niệm.

_Lần nào em cũng nói vậy hết, không thấy chán sao?

_Còn anh lần nàocũng từ chối hết, không thấy chán sao?

_Anh rất bận mà~

_Sắp hết bận rồi đó~

_Nhưng lúc trước anh còn nghĩ em thích Rella cơ, lại sợ em buồn vì chuyện hai người đó. Sao lại thành ra thích anh vậy?

_Anh lo cho em vậy sao? ;)) Đương nhiên là em thích anh ấy, nhưng mà người em yêu là anh kìa! Công chúa của anh đã có Hoàng tử chăm sóc rồi, và H thì anh sẽ thuộc về em. X”D Đây là một chuyện hoàn toàn đáng mừng! -^0^-

_.... _ _”

_....

_ Anh cứ như thế em sẽ giận đó. ‘-‘

_...

_Nhưng anh luôn từ chối em còn gì? Những người khác đều bỏ cuộc khi nghe anh nói lý do từ chối họ…

_Tất nhiên rồi, họ sao có thể là đối thủ của Công chúa được! XD (Đối thủ của em lại càng không.) Nhưng em khác, em cũng thích Công chúa nữa, nên việc anh yêu anh ấy nhất cũng không hề gì. Hơn nữa em biết là anh cũng yêu em mà ;;) Đằng nào anh cũng sẽ thuộc về em thôi, thừa nhận sớm ngày nào thì chúng ta sẽ sớm hạnh phúc ngày đó. ;))

_Đây là lý do em luôn tìm cách tấn công anh đó hả? =.=

_Không, là do không kiềm chế được thôi. Ai kêu anh gợi cảm quá làm chi~

_Con nít mà nói chuyện kiểu gì kỳ vậy? =.= Nhóc,em làm anh đi đến đâu cũng bị lườm tóe lửa. Họ nghĩ anh chiếm mất cả hai mỹ nam của họ. Anh gánh phần của Rella còn đỡ vì dù sao cũng cùng là Elfen Lied, nhưng gánh phần của em mới khổ =.=

_Nhưng mà số lượng mấy cô theo anh cũng đâu có giảm đâu. Em mà không cho họ biết anh là của ai thì anh sẽ bị họ ăn thịt mất, con gái đáng sợ lắm á! ~.~

_Em bị rồi hả..?

_Suýt thôi ạ…

_ ’_’

_Một lần cạch luôn! =.= Mà mấy cô fan của anh cũng anti em dữ lắm chứ bộ. Em đã phải hy sinh mình để bảo vệ anh còn gì.

_Anh thấy em đang tìm cách ăn thịt anh thì đúng hơn.

_ :-“

_Tụi anh thì không sao, nhưng nếu tạo scandal cho Elfen Lied thì quản lý của tụi anh sẽ mất việc đấy. Em nhẹ tay cho anh ta một chút =.=

_Em sẽ cân nhắc.

_...

_...Nhóc!

_ Dạ? ‘-‘

_Anh có việc phải đi ngay, gặp em sau nhé!

Cantarella has sign out.

_Này! ^”^

_Em sẽ không yêu anh nữa, đồ đáng ghét! T_T

Devil doll has sign out.

*

You have a message from My Jay

”Hẹn hò với anh nhé?”

“:-O ???”

“Mau mở cửa cho anh và chúng ta có thể bắt đầu ngay bây giờ.”


.

.


~*~


Extra 2:

*Nhật Bản*

_Daisuki!

Lại nữa rồi.

Anh cố gắng vòng tay ra sau lưng để gỡ tay cô ta ra mà không được. Sao con gái bây giờ bạo thế? Tỏ tình thôi chưa đủ mà còn phải ôm, mà đã ôm là ôm chặt cứng, gỡ không ra. Thế này ai dám nói là họ yếu đuối cơ chứ? Này cô,nếu không thả ra mau thì cả tôi lẫn cô đều sẽ gặp rắc rối đấy..

_ Xin lỗi,cô..

_BUÔNG CẬU ẤY RA NGAY.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên lên khiến cô gái giật mình quay lại. Và khi nhận ra chủ nhân của giọng nói thì cô lập tức hoảng hốt buông tay và lùi lại theo bản năng.

Biết ngay mà, yêu tinh Lọ Lem đến rồi!

Chàng trai có mái tóc đỏ dài thong thả bước đến, tiếng gót giày gõ đều đặn trên sàn, chậm rãi nhưng dứt khoát khiến áp lực trong không khí gia tăng theo từng bước chân. Gương mặt xinh đẹp ấy khi tức giận lại càng toát lên khí chất đặc biệt, vừa cuốn hút vừa khiên người ta nể sợ.

Cho đến khi chỉ còn cách cô gái một bước,cậu dừng lại, khẽ cười.

_Cô bé, cô không nên chạm vào Jay của chúng tôi như thế. May mắn cho cô người nhìn thấy cảnh này là tôi chứ không phải người khác, nếu không cô nhất định sẽ hối hận. Cậu ấy không phải người cô có thể chạm vào đâu. Hiểu tôi nói gì không?

Cô gái vội gật đầu, mặt đã xám ngoét.

_Tốt lắm. Giờ hãy đi đi và nhớ đừng bao giờ lại gần cậu ấy nữa, được chứ? Rất vui được cộng tác với cô. Đi cẩn thận nhé.

Chờ cho cô gái tội nghiệp vội vàng chạy mất rồi, cậu mới quay lại với Jay.

_Lại nữa, chỉ vừa mới rời mắt mà đã bị bắt đi rồi. _ Vừa nói,cậu vừa đưa tay phủi phủi áo cho Jay, nơi bị cô gái kia ôm, khẽ nhăn mặt. _Jay ah, để tôi nhìn thấy thì chỉ có cô ta rắc rối thôi, nhưng nếu để tên nhóc đó nhìn thấy cảnh vừa rồi thì cả cậu lẫn cô ta sẽ chết chắc! Rồi thằng nhóc lại trách tôi không để mắt tới cậu. Lần này tôi tha, nhưng lần sau phải cẩn thận đấy. Còn nếu cảnh ban nãy đã bị ai chụp được, để thành scandal thì cậu xác định đi. Giờ thì về thôi, tôi đói rồi!

Jay chỉ biết cười khổ.

*

.

*Trung Quốc*

_Wo ai ni!

Lại nữa rồi.

Anh cố gắng vòng tay ra sau lưng để gỡ tay cô ta ra mà không được. Sao con gái bây giờ bạo thế? Tỏ tình thôi chưa đủ mà còn phải ôm, mà đã ôm là ôm chặt cứng, gỡ không ra. Thế này ai dám nói là họ yếu đuối cơ chứ? Này cô,nếu không thả ra mau thì cả tôi lẫn cô đều sẽ gặp rắc rối đấy..

_ Xin lỗi,cô..

_BUÔNG ANH ẤY RA NGAY!

Một giọng nói lạnh lùng vang lên lên khiến cô gái giật mình quay lại. Và khi nhận ra chủ nhân của giọng nói thì cô bối rối buông tay và lùi lại vài bước.

Biết ngay mà, tiểu ác quỷ đến rồi!

Cậu bé có mái tóc vàng thong thả bước đến, tiếng gót giầy gõ đều đặn trên sàn, chậm rãi nhưng dứt khoát khiến không khí đột nhiên trở nên căng thẳng. Gương mặt đáng yêu ấy khi tức giận lại càng toát lên khí chất đặc biệt, vừa cuốn hút vừa khiến người ta dè chừng.

Cho đến khi chỉ còn cách cô gái một bước,cậu dừng lại, mỉm cười.

_Noona ah, chị không nên chạm vào Hankyung hyung của bọn em như thế. May mắn cho chị người nhìn thấy cảnh này là em chứ không phải người khác, nếu không chị nhất định sẽ hối hận. Anh ấy không phải người chị có thể chạm vào đâu. Chị hiểu ý em chứ?

Cô gái vội gật đầu, mặt đỏ bừng.

_Vậy được rồi. Nhớ là đừng bao giờ lại gần anh ấy nữa nếu không đến em cũng không cứu nổi chị đâu. Giờ thì em xin phép vì các thành viên khác đang đợi anh ấy. Rất vui được cộng tác với chị. Tạm biệt.

Nói rồi cậu lôi Hankyung đi thẳng, để lại cô gái tội nghiệp đứng một mình, ngơ ngác và xấu hổ.

_Lại nữa, chỉ vừa mới rời mắt mà đã bị bắt đi rồi. _ Vừa nói,cậu vừa đưa tay phủi phủi áo cho Hankyung, nơi vừa bị cô gái kia ôm, khẽ nhăn mặt. _Hyung ah, để em nhìn thấy thì không sao, nhưng nếu để Công chúa nhìn thấy cảnh vừa rồi thì cả anh lẫn cô ta sẽ chết chắc! Rồi Công chúa lại trách em không để mắt tới anh. Lần này em không nói, nhưng lần sau hyung phải cẩn thận đấy. Còn nếu cảnh ban nãy đã bị ai chụp được, để thành scandal thì hyung chuẩn bị tinh thần đi. Giờ thì về thôi, mọi người đang đợi chúng ta đấy.

Hankyung chỉ biết cười khổ.

*

.


*Hàn Quốc*

_Sarang hae..

Lại nữa sao?

_ĐỪNG CÓ CHẠM VÀO CẬU ẤY!/ANH ẤY!

Thậm chí còn chưa kịp làm gì, trái tim đang đập hồ hởi khấp khởi của anh chàng nghệ sỹ kia đã suýt rơi ra ngoài vì giật mình. H thì anh đã hoàn toàn thấm thía thế nào là “đừng hành động nông nổi” và “nhất định sẽ hối hận đấy!”. Đây chính là lý do mà người ta khuyên anh chỉ nên đứng từ xa nhìn chứ đừng liều lĩnh lại gần Kim HeeChul của Elfen Lied.

Vì xung quanh cậu ta toàn ác quỷ mang vẻ mặt thiên thần!

HeeChul nhẹ nhàng bước qua mặt anh ta để đến chỗ ba người kia, ngoái đầu lại mỉm cười:

_Khi nào anh vượt qua được họ thì hãy đến tỏ tình với tôi, nhé.

Và anh chàng tội nghiệp đứng ngây ra nhìn bóng người đẹp đi mất, nhất thời không phản ứng được gì vì đầu óc đã tràn ngập hình ảnh nụ cười tuyệt đẹp kia. Có lẽ, hơn cả những bức tường khổng lồ xung quanh cậu ấy, điều khiến cho bất kỳ ai cũng không còn đủ tự tin để theo đuổi Công chúa là khi nhìn thấy.. một nụ cười ngọt ngào với đôi mắt lấp lánh sáng ngời.

Bạn có đủ tự tin mang lại cho cậu ấy nụ cười đẹp hơn như vậy không?


~*~

.


Extra 3:

Trong phòng nghỉ của nhóm nhạc Conqueror.

_ Hankyung và tiểu ác quỷ đâu rồi?

_Còn đâu nữa hyung? Lại sang chơi với Elfen Lied rồi.

_…

*sigh*

_Tại sao thần tượng của chúng ta lại bị họ độc chiếm chứ?! *gào lên* Thật không công bằng!!

_Gì hả? Cậu cho rằng là mình thì mới công bằng chắc?

_Ý em không phải vậy, nhưng em cũng quyến rũ lắm chứ bộ! T__T

_Thôi hyung ah, an phận một chút đi! Ít ra thế này thì Elfen Lied cũng sẽ thành người nhà của chúng ta chứ không rơi vào tay đứa khác. Tụi yyy cũng mê họ như điếu đổ còn gì =.=

_ Ừ hứ... T.T

_Hôm nay là lần đầu cùng biểu diễn với Elfen Lied đấy thôi, mấy đứa liệu mà cố gắng! Muốn thể hiện gì cũng nhân dịp này mà thể hiện đi. Hoặc là chuẩn bị tinh thần nhận số Anti-fan bằng đúng lượng fan của họ nếu diễn tệ.

_Vâng thưa super-super-leader-hyung! -3-

_ Không được gọi tôi như vậy!! ^”^ Muốn bị cắt cơm không hả???

~*~

.


Extra 4:

_HeeChul-hyung, Jay-hyung thích ăn gì?

_Hm? Cậu ta không cần phải ăn.

_ o.0 ?

_Ah, _ HeeChul ngẩng đầu lên khỏi máy chơi game cầm tay, phì cười khi nhìn thấy gương mặt của cậu nhóc _ Cậu ấy không ghét gì cả.

_Không ghét gì sao? Vậy anh ấy thích ăn gì?

_Nhóc định làm gì ah?

_Dạ, sắp tới là ngày kỷ niệm của tụi em. Em sẽ nhờ Hankyung-hyung dạy cho vài món. Nhưng em vẫn chưa biết anh ấy thích món gì, mỗi lần đi ăn em cũng không thấy anh ấy có thái độ gì đặc biệt.

Vì cậu ta thực sự không cần ăn mà.

_Uhm..Cứ làm bất cứ thứ gì nhóc thích. Cậu ta không có sở thích đặc biệt nào nhưng chắc chắn sẽ rất thích đồ nhóc làm.

_Thật sao?

_Uh.

_Vậy em cảm ơn hyung! ^.^

Khi cậu nhóc chạy đi, HeeChul còn nói thêm một câu:

_Và nếu nhóc định tặng thứ gì, thì một cái kéo sẽ là ý hay đấy! Anh chắc chắn rằng ngày nào cậu ta cũng sẽ dùng nó!

_Em nhớ rồi!!

Kéo ư?

*

.

_Hankyung ah, cậu nhóc nhà cậu thích thứ gì?

_Cậu. _ Hankyung đáp gọn lỏn khi đang chăm chú vào chương trình dạy tiếng Hàn trên TV. Làm thế quái nào mà hai người bên Elfen Lied có thể nói trôi chảy nhiều thứ tiếng vậy nhỉ? Họ không phải người ah?

_...Tôi hiểu rồi. Cảm ơn!

_Uhm, không có gì. _ Vẫn tiếp tục chăm chú và lẩm bẩm khi Jay đã bỏ đi _ Cái này viết như nào nhỉ?

HanKyung ah, anh có biết anh vừa gây ra chuyện gì không?

~*~

.


Extra 5:

_Rella ah,tôi đã dặn bao nhiêu lần là không được ngủ quên bên ngoài mà! Cứ phải xóa ký ức của từng người phiền phức lắm.

_Nhưng lúc đó chờ họ dựng cảnh lâu quá, tôi lại buồn ngủ..

_Ít nhất cũng phải trốn cho kỹ hãy ngủ chứ? Lần này chỉ mới đoàn làm phim nhìn thấy thôi tôi đã mệt lắm rồi. Nếu bị đưa lên báo nữa thì phải xóa ký ức của bao nhiêu người đây?

_ Có khi cứ mặc kệ họ cũng được? *chớp*

_ Và họ sẽ nghĩ cậu là quái vật, phù thủy, hoặc người có thể chất đặc biệt rồi lôi đi thí nghiệm.

_Xì..

_Phải rồi, nơi này cũng có câu chuyện về Rapunzel, một người tóc cũng dài giống cậu. Tôi đoán rằng cậu ta cũng giống chúng ta, nhưng lạc đến nơi này rồi không về được nữa.

_Thật sao? Vậy cậu ấy thế nào? Tội nghiệp quá, ở đây một mình chắc là buồn lắm.

_Trong truyện nói cậu ấy bị phù thủy giam trên tòa tháp cao và dùng mái tóc vàng óng, dài đến tận chân tháp của cậu ấy để lên xuống tòa tháp. Rồi một ngày có một hoàng tử đã đến, cũng bám vào mái tóc đó để leo lên, tiêu diệt phù thủy cứu cậu ấy ra và cưới làm vợ. Ah, trong truyện thì cậu ấy đã được sửa thành một cô gái xinh đẹp, có lẽ là để cho phù hợp với thế giới này. *nhìn* Cho nên quên ngay chuyện sẽ công khai tình cảm với Hankyung đi nhé. Được rồi, ngồi yên từng quay đầu lại thế, khó cắt lắm! Đừng nhìn tôi, tôi sẽ không đi tẩy não cả thế giới hay cả cái đất nước này đâu. Và tôi ngờ rằng cũng chẳng có phù thủy nào cả mà cậu ta đã tự chọn cho mình một tòa tháp để khỏi bị người khác soi mói. Có lẽ anh chàng hoàng tử tò mò đó khi nghe nói có người đẹp ở trên tháp thì đã quyết tâm leo lên bằng được. Sau đó thì họ yêu nhau và người dân đã biến nó thành một câu chuyện cổ tích.

_Nhưng câu chuyện rất lãng mạn mà, có lẽ tôi cũng sẽ bảo Hankyung bám vào tóc tôi để leo lên đây. Như vậy cậu ta có thể tránh được tay quản lý.

_Nếu cậu còn muốn có người yêu thì đừng làm thế.. Xong rồi! Vậy hôm nay để màu gì đây?

_Màu vàng đi, tôi muốn giống Rapunzel~ Ah phải, không cần bám vào tóc nữa mà cứ bảo cậu ta tiêu diệt tay quản lý rồi cứu tôi ra vậy? Sau đó chúng tôi sẽ đi công viên giải trí chơi?

_Được rồi, cứ nghịch ngợm đi nhưng chỉ một ngày thôi đấy!

_Ya! Jay! Tôi yêu cậu nhất!

_ Nói với Hankyung rằng “đây là bí mật của hai người”, cứ coi như cậu đã dàn xếp ổn thỏa với công ty sau khi cậu ta “tiêu diệt” anh quản lý để không ai nhắc lại chuyện này nữa. Tối nay tôi sẽ thay cho anh ta cái ký ức là cậu đã ngồi nhà chơi game cả ngày. Và nhớ đừng ngủ quên bên ngoài nếu không muốn người yêu của cậu đau tim.

_Nhớ rồi mà! ^-^

_Vậy đi công viên thì cắt ngắn và để màu đen cho bớt gây chú ý nhé?

_Được, được, thế nào cũng được~ Nhưng tại sao tóc cậu không bị dài ra trong khi ngủ như tôi chứ? Thật bất công!

_Vì cơ thể tôi đâu có như cậu ~♪

_Vậy đổi đi! (-_-)


_Thôi ngồi yên nào..Oh, có vẻ chúng ta lại cần một cái kéo mới rồi này! Từ lúc đến nơi này đã phải thay cả thùng kéo rồi đấy.

Thứ Tư, 16 tháng 6, 2010

At the Office

.

Sáng.

_ Người anh toàn mùi thuốc lá! :))

_ :))

Nó làm em thèm thuốc

Đương nhiên ko thể nói =))
.
.

Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

Alone

Hnay lại ngồi quán nc hút thuốc 1 mình 8-> ...

"Một ngày em phải hút hết cả bao đấy nhỉ? Anh ngồi có một lúc mà đã thấy em hút đến 4,5 điếu rồi"

*cười* "Không ạ, mấy ngày em mới hút."

"Em có hút hết một bao không?"

*lắc đầu* "Thỉnh thoảng đi một mình em mới hút"

"Khi nào buồn mới hút ah?"

"Vâng"

" Anh hút có 2 điếu thôi. Gần đây đi làm mệt nữa nên hút ít thôi" *cười* "Mà thấy em ngồi 1 chút đã mấy điếu rồi"

*cười*
.

.

.

.

.

.

.

"Em đang đợi bạn ah?"

"Không, em đi có một mình thôi" *cười*

.

.

.

.

.

.

Fall

.

.

.

.

Thật tình là h tôi chỉ muốn có cảm giác được yêu thương & được thông cảm 1 chút thôi.

.

.

.

.

Bạn nghĩ bạn hiểu tôi? Thực ra thì bạn biết j?

Bạn nói bạn quan tâm đến tôi? Thực ra thì bạn quan tâm như thế nào?

Bạn nói bạn chẳng làm được gì cho tôi? Thực ra thì bạn đã thử chưa?

Bạn nói bạn cảm thấy bất lực? Thực ra bạn đã cố gắng chưa?

Bạn nói bạn có làm thế nào cũng chẳng thay đổi được gì? Thực ra bạn đã thử thông cảm và nghĩ xem cảm giác của tôi thế nào chưa?

.
.
Tôi chẳng đòi hỏi gì. Nên bạn có bao nhiêu, cho tôi bao nhiêu, đều được. Nhưng đừng có trách móc gì tôi. Đừng có cho rằng bạn hiểu, bạn biết. Bạn chẳng biết cái j. Bạn ko ở trong hoàn cảnh của tôi, lại cũng ko thèm thông cảm với cảm giác của tôi, làm sao bạn biết?

Bạn ích kỷ, tôi cũng ích kỷ. Thế nên đừng trách j nhau. Cũng đừng cho rằng mình đúng, mình hiểu.

Nếu ko yêu tôi được nữa, thì đi đi.

Nếu ko tin tôi được nữa, thì đi đi.

Nếu không coi trọng tôi được nữa, thì đi đi.

Nếu ko chịu đựng tôi được nữa, thì đi đi.

.
.
.

Nếu tôi làm bạn khó chịu, nói ra đi.

Nếu tôi làm bạn buồn, nói ra đi.

Nếu tôi đối xử tệ với bạn, nói ra đi.

Nếu tôi quá ích kỷ, nói ra đi.

.
.
.
Vì Chúa, nếu cảm thấy tôi quá tệ, không thể tiếp tục ở bên được nữa thì hãy nói ra và đi đi.

Còn nếu không, xin hãy hợp tác hơn một chút, chia sẻ hơn một chút, thông cảm cho nhau hơn một chút, nghĩ cho nhau hơn một chút để có thể hiểu nhau hơn.

Nếu còn coi nhau là quan trọng, hãy biết thông cảm cho nhau 1 chút, đừng chỉ áp đặt cảm giác của mình.

Thứ Năm, 10 tháng 6, 2010

Giới hạn.



.

.

.

.
Đây là cảm giác của "giọt nước tràn ly".

.

.

.

Thứ Tư, 9 tháng 6, 2010

Mong manh.

"Khi em gặp khó khăn, đừng để lộ sự yếu đuối của mình.."

Phải làm sao hả anh? Em đã luôn cố gắng kiên cường, đến nỗi người ta còn phải hoảng hốt khi nhìn thấy một em - khi yếu đuối, chân thật và trần trụi nhất.

Khi luôn cố gắng, luôn chống đỡ, luôn kiên cường, người ta kêu rằng em không chịu mở lòng, không chịu sẻ chia. Nhưng khi em không đề phòng nhất, tin tưởng nhất, thì họ lại làm tổn thương em quá lớn..

Con người, hãy sống ích kỷ đi. Chẳng có ai là bằng bản thân họ đâu, nên đừng ra vẻ tốt lành, đừng ra vẻ sống vì người khác. Thà hãy cứ sống ích kỷ mà ko làm hại đến ai, còn hơn rằng tự cho mình tử tế để rồi ngậm nuốt hết những gì người ta đối với mình, nuốt thôi chưa đủ, còn phải quay lại cắn ngược. Mà vì sao lại cắn? Ko phải vì muốn cắn cho đối phương đau, mà vì ko hài lòng vs những thứ mình đã ăn mà cắn cho bõ tức.

Tabako

Lẽ ra từ lần trước, khi lần đầu tiên cảm thấy thix mùi thuốc lá, mình nên biết sẽ có ngày hnay! =))

Chưa từng bao h nghĩ rằng mình sẽ hút thuốc luôn. Nhưng h thì lại cần phải ghi chép để theo dõi tần số hút để tránh lạm dụng quá nhiều. LOL. Có vẻ mình thật sự có triển vọng vs chất kích thix. Mỗi thứ đều ko giỏi, nhưng lại có xu hướng ưa.

Rượu, cafe, trà, đều rất thix. Và h thì lại thuốc lá nữa. Ko phải là nghiện (sao đã kịp?), nhưng có thứ j đó khiến mình rất ưa.

Mấy ngày nay, lúc bt thì sẽ ko khó chịu vs mùi thuốc, thậm chí còn ko nhận ra trừ khi nó quá nồng nặc. Nhưng từ khi hút đến h thì mỗi buổi sáng đến cty, mấy ông anh đi qua đi lại phảng phất mùi thuốc lá làm mình muốn hút ghê gớm == Buổi tối thì..Vì tâm trạng khó chịu và cô đơn, lại ẩn ẩn đau của vết thương kia.. Thèm đc hút điếu thuốc vô cùng. Ko phải thèm vị của thuốc, mà là thèm đc châm điếu thuốc lên hút, đc buông lỏng mình 1 chút..

Nhưng mà, mỗi ngày đều phải kiềm chế rất là nhiều =)) Nếu ko sẽ nghiện mất =))

Kết em bật lửa son đó quá :(

http://www.vatgia.com/1100/448408/b%E1%BA%ADt-l%E1%BB%ADa-2v-2802.html

Chủ Nhật, 6 tháng 6, 2010

Độc hại. LOL

"Cuộc sống đôi khi cũng cần một chút độc hại mới thú vị. Không phải lúc nào cũng vô trùng mới là tốt."

LOL

Lúc chưa thử thì ko hiểu, cũng chỉ người như ngta thôi. Nhưng lúc trải qua rồi mớihiểu cảm giác đó. Chỉ là 1 trò chơi, nghịch 1 chút cho biết. Cái chính là mình biết điểm dừng.

Phải thừa nhận rằng, nó có thứu j đó khiến cho ngta muốn thêm nữa. Một cảm giác làm an lòng khi hơi buông thả 1 chút. Vậy mới hiểu đc vì sao những ng quá stress ko thể thiếu đc..

4/6/2010 là điếu đầu tiên, lần đầu tiên tập hút. May mà có ngy dạy cho XD

Hnay thì đã mua 1 gói Esse. Ko phải là sợ mấy loại nặng, mà là ko cần thiết phải tàn phá cái phổi của mình '_' Đương nhiên ko có là tốt nhất, nhưng 1 chút thôi cũng chẳng sao. H thật sự đang rất muốn đc ngồi ở nơi nào đó thoải mái, có ng uống& hú cùng mình. Vậy thôi. Muốn có cảm giác buông hả 1 chút, đã mệt mỏi lắm rồi. Sống cố sống gắng sống trong sống sạch quá cũng chỉ đến thế mà thôi.

Thứ Năm, 3 tháng 6, 2010

Hana

.
.
.
1/6/010

Mình đã học được rằng, BẤT-CỨ-AI cũng có thể sẵn sàng đâm mình một nhát. (Vâng, bạn tưởng rằng có ngoại lệ,hay ít nhất là hy vọng rằng có ngoại lệ. Nhưng thật ra thì ko có đâu. LOL)

Vậy thì chả việc dek j phải đề phòng ai cho mệt nữa =)) Có đề phòng, chọn lựa, tin tưởng, yêu thương cũng chỉ thế mà thôi. Càng là người mình tin tưởng, khi bị đâm lại càng đau..

Mà tôi cũng chẳng ngu đến mức chỉ vì 1 vết thương mà trở nên mất hết niềm tin. Sống ko có niềm tin thì thật là khốn khổ& tội nghiệp. Tôi là tôi, và tôi quý giá là bởi vì tôi là chính tôi. Sẽ ko thay đổi đến khi nào còn có thể.

Với tất cả yêu thương và chân thành, một lần nữa cầu chúc cho Hana-chan được hạnh phúc, cho dù có tôi ở bên hay ko. Với tôi, Hana-chan mãi là Hana-chan. Cho dù Hana-chan của hiện tại là người đã cho tôi một vết thương rất đơn giản nhưng là một đòn chí mạng, nhưng Hana-chan của quá khứ vẫn luôn là người tôi yêu thương, tin tưởng và lo lắng nhất. Những j đã có giữa chúng tôi, dù ai có phủ nhận thì nó cũng sẽ mãi mãi ko thể thay đổi. Một khi đã thuộc về quá khứ, thì dù có là tôi hay Hana muốn phá cũng phá ko đc.

Còn thì.. tôi ko chắc mình sẽ có thái độ thế nào từ nay về sau.. Ai muốn nghĩ tôi thế nào cũng đc. Đạo đức giả cũng đc, ra vẻ trong sạch cũng đc, đến cả bạn tôi còn đối vs tôi như vậy thì tôi còn care dek j đến ng khác nhìn mình thế nào. Tôi chỉ biết sống đúng vs lương tâm mình, thế thôi.

Quả thật là rất đau đấy. Shock khó đỡ luôn. LOL.

Cái vết này sẽ ko dễ phục hồi :">

.

.

Thứ Hai, 17 tháng 5, 2010

Day

Hnay sơn móng tay. Lâu rồi ko sơn. Từ khi tập đàn thì ko để móng tay đc nữa,sơn màu j cũng ko thấy đẹp. Hnay cũng chưa hài lòng lắm.

Nhưng ngồi tập trung vào vc này, đầu óc thả lỏng. Chẳng phải nghĩ j. Lọ axiton từ 2 năm trc,chùi cả nửa tiếng ko xong 3 cái móng.

Lỡ tay sơn hơi dày.

Ko thấy đẹp lắm. Nhưng thôi, ko sao, tay mình đẹp.

Có thể quên đơn giản thế sao? Chả nghĩ j, vì là chả biết phải nghĩ về cái j nữa. Bản thân đã vì ch quá bt mà rơi lệ. Đúng là quá yếu đuối về tình cảm. Chịu thôi. Sống trong sáng và đơn giản quá nó thế. Dốc hết lòng ra quá nó thế. Ngây thơ và tin tưởng quá nó thế.

Tôi đâu có ngu. Nhưng tôi đã quá ngây thơ và đơn giản. Chỉ muốn sống cho tử tế thôi. Nhưng nếu ngta ko tử tế đc vs tôi thì, được, tôi chiều.

Mai phải ném ngay cái lọ axiton đi mới được. Dạo gần đây có quá nhiều thứ gắn vs mốc "2 năm". Cớ những thứ rất đáng trân trọng, có những thứ nhạt phai rơi rơt, có những thứ còn vớt vát đc, nhưng cũng có những thứ nhìn vậy mà ko phải vậy.

Mai lại đi làm vs đi học, lười quá. Nghĩ đến $ nào ==

Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2010

Night..

Đã luôn sống rất thật lòng, có bao nhiêu cho đi bấy nhiêu. Có thể đối xử đc vs ng đó bao nhiêu, tôi đều cố gắng cả rồi..

Nhưng nói cho tôi biết, thật lòng thôi là ko đủ phải ko?

Tôi sống rất thẳng thắn, nhưng tôi dễ bị tổn thương hơn ngta tưởng rất nhiều.

Biết ko? Tôi phải bảo vệ mình, bảo vệ mình quá nhiều, bởi vì thật ra tôi rất yếu đuối, rất yếu đuối. Nếu tôi ko tự bảo vệ mình sẽ chẳng có ai bảo vệ tôi cả.

Họ chỉ làm tổn thương tôi thôi..

Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2010

When the tears fall down..

.
.
.

.
Tự khóc tự lau.

Lửa thử vàng, Kim cương sợ gì chút va đập.

Đến đây đi, đời càng khắc nghiệt ta mới càng có giá trị.

Đến đây đi, hãy xem ta cố gắng. Hãy xem ta chiến thắng.

Vượt qua, mới càng vinh quang và rực rỡ.

.
..
.
.

.
In my vibrant world, there are wings so I can fly.

Don't cha wanna fly with me?

.
.
/
.

Thứ Tư, 28 tháng 4, 2010

Gay XD

[Nếu đồng tính luyến ái là bệnh,vậy ta hãy cùng nhau gọi điện xin nghỉ bệnh: "Xin chào,hôm nay chưa đi làm được,vẫn còn gay" ~Robin Tyler]

(Jang Jin's fb)

(Woo-chan stt) Copy by Yasashii XD (Copy lậu. LOL.
)

R o s a c e a

http://gengchul214.wordpress.com/2010/04/28/cy-280410-heechuls-cy-update-r-o-s-a-c-e-a/#more-16785

http://gengchul214.wordpress.com/2010/04/28/twitter-280410-heedictators/#more-16780

http://gengchul214.wordpress.com/2010/04/28/cy-280410-heechuls-cy-skin-and-bgm-update/



.

.

.

.

HanGeng ah, tôi chưa từng trách gì anh. Chưa từng một lần nào.. Tôi chỉ luôn tin vào anh, theo anh và yêu anh là đủ.

Nhưng HeeChul của chúng tôi đang khóc kìa, chúng tôi phải làm sao đây? Làm sao đây HanGeng?

.

.

.

Friend..


.

.

.

.
如果有人
问起你会怎么形容我?
爱过的或只是朋友..?

.

.

.

.

.

If someone ask me,what do you think I will say?
That I was your loved one.. or just your friend..?


.

.


.